Phóng viên Thethao.vn: Con đường nào đã đưa Thu Nhi đến với boxing?
Thu Nhi: Thực ra lúc đầu khi tập boxing, tôi không nghĩ sẽ theo con đường này lâu đến vậy. Khi ấy chỉ là nhà trường tổ chức vàtôi đi học võ cổ truyền mong cộng thêm điểm thể dục để được lên lớp thôi. Đến nơi, thầy lại thấy Nhi có năng khiếu nên chọn mình qua boxing và mình tập từ đó tới giờ luôn (cười).
Sau một thời gian tập luyện mình cảm thấy môn này rất thú vị, tự thắc mắc tại sao chỉ có 6 đòn đánh thôi mà các anh chị đi trước đã bỏ thời gian rất dài để theo đuổi bộ môn này. Dần dần mình bắt đầu đam mê, bắt đầu tự đặt cho mình những mục tiêu cá nhân từ mức nhỏ nhất.
Cuối năm 2009, đầu năm 2010, Nhi được tham gia giải boxing TP.HCM và giành được HCV đầu tiên. Cảm giác lúc ấy phấn khích lắm và Nhi nghĩ mình có thể theo bộ môn này dài lâu dài.
Phóng viên Thethao.vn: Đi học võ để mong được cộng điểm môn thể dục. Có vẻ như Nhi không phải một mẫu học trò thích việc đèn sách, thích các môn Toán, Lý, Hóa, Văn, Sử, Địa v.v..?
Thu Nhi: Nói chung khi mình đi học,quậy rồi chọc phá bạn bè thì nhiều chứ cũng ít chịu học lắm. Kiểu học thì lười, nhìn thấy chữ lại buồn ngủ, chỉ có môn thể dục và âm nhạc là Nhi được điểm cao nhất, còn các môn kia chủ yếu dưới trung bình (cười).
Có thể một phần do mình không có điều kiện tốt để học hành như các bạn. Bởi Nhi đi học buổi sáng thì trưa phải đi làm. Đầu tiên là bán vé số, rồi sau một thời gian mình thấy thu nhập cũng không ổn định, không tự lo được cho bản thân và phụ giúp bà ngoại nên Nhi chuyên sang phụ bàn, bưng bê, rửa chén cho các quán ăn. Bất cứ việc gì kiếm ra tiền thì mình sẽ làm.
Lịch trình ngày đó của mình sẽ là sáng đi học, trưa đi làm, tối đi tập. Điều đó cũng khiến bản thân Nhi rất mệt mỏi vì không có thời gian nghỉ ngơi. Thành ra tôi cũng tự hỏi liệu có nên theo boxing nữa hay không? Boxing có cho mình một tương lai tốt hay không? Vì thế mà cũng có một khoảng thời gian ngắn mình nghỉ tập boxing.
Phóng viên Thethao.vn: Thu Nhi phải ra xã hội bươn chải từ rất sớm. Giờ đây nhìn lại, có bao giờ bạn nghĩ nếu ngày đó không đi tập boxing, mọi chuyện sẽ ra sao không?
Thu Nhi: Hồi ấy mỗi lần Nhi nghỉ học, nhà trường lại liên lạc với bà ngoại. Nhưng mà bà không đánh đâu, chỉ khuyên thôi. Chỉ khi việc tới tai các chúcủa Nhi cũng bị đánh nhiều. Nhưng chắc tại mình sinh ra đã lì rồi nên có đánh cỡ nào cũng vậy. Cứ không thích đi học là mình nghỉ.
Nhi nghỉ học đến nỗi mà thầy giám thị phải tới nhà chở tôi đi học vào mỗi buổi sáng thì mới tới trường, còn hôm nào thầy không tới là mình cứ nghỉ. Cho đến khi bị bắt quỳ lên vỏ quả sầu riêng thì mình mới sợ (cười).
Tới khi đã thành công như hiện tại, có nhiều lần suy nghĩ lại mình cũng tự hỏi nếu ngày xưa học xong cấp 2 mà mình không theo boxing thì cuộc sống của mình sẽ ra sao? Mình sẽ làm gì trong tình trạng không có học vấn mà lại quậy phá như thế? Nếu không theo boxing không được các thầy dạy cho cả võ lẫn đạo đức thì có lẽ mình đã đi vào con đường tiêu cực mất rồi.
Phóng viên Thethao.vn: Từ một cô bé bán vé số, bưng bê trở thành nhà vô địch WBO thế giới. Có bao giờ Nhi nghĩ đây là một hành trình thật hoang đường không?
Thu Nhi: Thực ra nói là hoang đường thì cũng không hoang đường lắm, gọi nó là một sự bất ngờ thì đúng hơn. Chắc chắn phải là cái duyên và có sự cố gắng của mình nữa thì nó mới trở thành một điều bất ngờ. Chứ nếu gọi là hoang đường thì cũng không hẳn, bởi mình cũng cố gắng rất nhiều, dồn công sức cho boxing mà. Đâu phải hôm nay nhắm mắt vào và mai mở mắt ra thấy mình trở thành nhà vô địch được ngay.
Phóng viên Thethao.vn: Nhưng vào thời điểm bắt đầu theo boxing, Nhi có bao giờ nghĩ tới việc mình sẽ giành được chức vô địch thế giới?
Thu Nhi: Nếu mơ ngay từ lúc ban đầu thì mình không nghĩ tới. Thay vào đó mình đặt những mục tiêu nhỏ nhất, từ giành HCV ở giải thành phố để được vào đội tuyển TP.HCM, rồi được lên ĐTQG. Tới khi đánh nghiệp dư mà không có thành tích, cơ duyên đưa mình gặp được ông bầu Kim Sang-bum và bắt đầu chuyển hướng sang đánh chuyên nghiệp. Lúc ấy, mục tiêu ban đầu là đai WBO châu Á. Tới khi lấy được đai đó rồi thì mình mơ tới đai WBO thế giới.
Nếu ngay từ ban đầu Nhi đã mơ tới việc giành đai vô địch thế giới thì mọi chuyện mới là hoang đường. Còn mình cứ đặt những mục tiêu nhỏ rồi dần tiến lên thì đó là điều có thể xảy ra khi mình có mục đích phấn đấu.
Phóng viên Thethao.vn: Cơ duyên nào giúp Nhi gặp được ông bầu hiện tại? Và khi đó, Nhi có suy nghĩ ra sao về lời mời thi đấu chuyên nghiệp?
Thu Nhi: Năm 2015, tôi gặp ông bầu Kim Sang-bum trong giải đấu bán chuyên đầu tiên ở Việt Nam và người tổ chức chính là ông ấy. Tôi tham gia một trận đấu trong giải đó, nhưng cả hai có gặp thôi chứ chưa trò chuyện gì.
Sau 3 năm, tôi tham gia giải Victoria 8 (cũng là giải bán chuyên) do một CLB khác tổ chức. Tôi được đánh với một võ sĩ Philippines có thành tích rất tốt trên bảng xếp hạng boxing chuyên nghiệp thế giới. Đó đã là một điều may mắn rồi.Và may mắn hơn nữa khi Nhi đã đánh thắng. Đó có thể coi là một bước ngoặt để mình tạo tiếng vang từ khi bắt đầu chơi boxing chuyên nghiệp.
Sau trận đấu đó, ông bầu Kim Sang-bum và các CLB chuyên nghiệp khác có liên hệ để mời tôi về. Không biết tại sao, mình nhận lời sang Cocky Buffalo để nói chuyện. Lúc ấy Nhi cũng chưa nhận lời ngay đâu. Sau cuộc gặp, mình cảm thấy rất tin tưởng ông bầu Kim Sang-bum. Đi về suy nghĩ 1, 2 ngày thì Nhi quyết định sang CLB Cocky Buffalotập luyện. Khi sang đây, mình thấy môi trường tập luyện khác hẳn lúc mình tập boxing nghiệp dư. Các dụng cụ, chuyên gia, những bữa ăn khác rất nhiều, rất chuyên nghiệp.
Phóng viên Thethao.vn: Vậy trong quãng thời gian từ 2015 tới 2018, Nhi ở đâu, làm gì và thu nhập ra sao?
Thu Nhi: Thời gian đó mình vẫn khoác áo đội tuyển boxing TP.HCM. Nhi ăn lương ở đó, đi đánh những giải toàn quốc thôi chứ chưa có cơ hội đánh những giải quốc tế của boxing nghiệp dư.
Tôi cũng từng chia sẻ rằng boxing nghiệp dư và chuyên nghiệp khác nhau. Mình cảm thấy mình không phù hợp với boxing nghiệp dư, bởi đánh kiểu này cần tốc độ rất nhiều mà Nhi lại là người không có tốc độ. Mình cũng cố cải thiện rất nhiều nhưng mình cải thiện thì các đối thủ cũng cải thiện, mình không theo kịp tốc độ của họ. Vì thế khi chuyển sang boxing chuyên nghiệp, Nhi cảm thấy rất phù hợp bởi mình có sức bền, có độ lì. Và như mọi người đã thấy, Nhi đã có được đai vô địch thế giới ở boxing chuyên nghiệp.
Phóng viên Thethao.vn: Ngoài vấn đề chuyên môn, thu nhập có phải là yếu tố khiến Nhi quyết định chuyển từ boxing nghiệp dư sang chuyên nghiệp hay không?
Thu Nhi: Với boxing nghiệp dư, nếu thực sự có tài thì mình sẽ vào được ĐTQG, được đánh các giải quốc tế như SEA Games, ASIAD hay Olympics. Khi ấy thu nhập của võ sĩ vẫn ổn định, chứ không nhất thiết mình phải chuyển sang tập chuyên nghiệp. Đó là sự lựa chọn của từng VĐV và họ muốn như thế nào thôi. Có nhiều người vẫn thích đánh nghiệp dư, thu nhập vẫn ổn, đồng thời làm thêm những nghề tay trái nữa.
Phóng viên Thethao.vn: Trận đấu chuyên nghiệp đầu tiên của Thu Nhi đã diễn ra như thế nào?
Thu Nhi: Thực ra lần đầu đó gọi là đánh bán chuyên, chỉ có 6 hiệp thôi chứ không phải 12 hiệp. Lúc đầu tâm lý của mình cũng nhẹ nhàng, thoải mái bước lên đài, nghĩ trong đầu đánh thì đánh thôi, thắng thua không quan tâm lắm, cứ thể hiện hết mình là được.
Nhưng khi lên đài đánh trận đầu tiên, đến hiệp cuối mình thấy mệt quá là mệt. Bình thường nghiệp dư đánh có 3 hiệp mà bây giờ phải đánh gấp đôi, phải hoạt động nhiều hơn, dùng sức nhiều hơn. Thành ra vừa nghe tiếng gõ “keng” hết giờ là mình mừng như Tết vậy, chạy lẹ lẹ về góc đài. Nhưng cũng mừng là trận đó mình đã giành chiến thắng.
Phóng viên Thethao.vn: Từ trận đấu đầu tiên đó cho đến lúc giành chức vô địch thế giới, Nhi có phải trải qua giai đoạn nào thực sự khó khăn hay không? Ví dụ như chấn thương chẳng hạn.
Thu Nhi: Bỏ qua những đau nhức do tập luyện, không phải nói xạo nhưng từ lúc bắt đầu tập boxing thì Nhi chưa từng bị chấn thương. Chỉ có trận tranh đai vô địch thế giới vừa rồi là bị tét mắt, tét đầu thôi, còn đâu không có chấn thương ngoài lề.
Ngoài ra khi tập luyện, Nhi luôn chuẩn bị rất kỹ. Bài tập nào quá nặng thì Nhi sẽ nói lại với HLV rằng bài tập này cơ thể tôi không tải nổi, cố tập sẽ bị chấn thương. Nhi luôn tự bảo vệ bản thân mình để không bị chấn thương.
Phóng viên Thethao.vn: Ở tranh tranh đai WBO vừa rồi, Thu Nhi là người thách đấu. Bạn và ê-kíp dựa vào những tiêu chí nào để tự tin đưa ra quyết định này?
Thu Nhi: Thực ra lúc thách đấu, Nhi luôn nghe theo ông bầu và HLV. Họ kêu Nhi đánh thì Nhi đánh thôi chứ cũng không nghĩ nhiều. Nhưng mình cũng tự tin là mình trẻ hơn, có sức khỏe hơn, có thể đánh thắng được.
Tôi đã giành thời gian 2 tháng tập huấn ở Uzbekistan để học hỏi kinh nghiệm của những võ sĩ dự Olympic. Nhi được tập chung với những nữ võ sĩ của ĐTQG Uzbekistan. Mình nghĩ khi sang đó mình đã tập luyện cực khổ hơn rất nhiều so với lúc ở Việt Nam. Từ thời tiết, thức ăn rồi cả việc xa nhà nữa, mình đã cố gắng để vượt qua được rồi. Vậy tại sao bây giờ chỉ còn vài chục phút thôi thì sao mình không cố được để giành chiến thắng. Đó là tự mình là tâm lý cho bản thân mình thôi.
Phóng viên Thethao.vn: Ở cuộc đấu với võ sĩ Tada Etsuko (Nhật Bản) đó, mọi thứ có diễn ra đúng với những gì Nhi mường tượng không?
Thu Nhi: Lúc đầu mọi người cũng nói nhiều về việc chị đó rất mạnh, sợ Nhi sẽ bị knock-out hoặc bị thương. Mình cũng thấy tâm lý, nhưng một phần cũng thấy tức vì họ coi thường mình quá. Nếu mình không có cơ hội thắng thì sao lại thách đấu làm gì.
Tới khi bước lên đài đánh hiệp đầu tiên, mình thấy rằng mọi người làm quá vấn đề lên rất nhiều. Họ nói chị đó rất mạnh, rất nhanh, nhưng những cú đánh đầu tiên của đối thủ mình nghĩ nó không mạnh như mọi người đã phóng đại lên như vậy. Chị ấy không quá nhanh, vẫn chậm hơn so với mình nghĩ.
Sau hai hiệp đầu, mình bắt đầu tự tin hơn. Đồng thời đối thủ cũng bị cuốn theo bài của mình. Nhi tính di chuyển giật để phản đòn thì đối thủ cũng nhập vào theo luôn. Trong khi đáng ra chị ấy cao hơn, tay dài hơn thì phải đánh kiểu di chuyển nhiều. Đối thủ vào bài của mình rồi thì khi họ đánh mình sẽ né rồi phản đòn. Đến lúc ấy, mình nghĩ trận này mình sẽ thắng nhưng không thắng knock-out. Chắc chắn là như vậy.
Phóng viên Thethao.vn: Và kết quả là Thu Nhi đã giành chiến thắng với điểm số 96-94.Điều đầu tiên bạn làm sau khi vô địch thế giới là gì?
Thu Nhi: Việc Nhi nghĩ tới đầu tiên và cũng đã làm đó là gọi cho mẹ. Nếu bà ngoại còn sống thì Nhi sẽ gọi cho bà đầu tiên. Nhưng bà mất rồi nên Nhi gọi cho mẹ để thông báo rằng mình đã giành chiến thắng.
Tuy hai mẹ con không quá tình cảm nhưng hiện tại mẹ cũng là người thân nhất của Nhi. Và khi mẹ thấy nhưng vết thương của con thì mẹ khóc. Thấy vậy nên báo tin xong là mình vội tắt máy. Mình sợ mình sẽ khóc theo, sợ mẹ sẽ không cho mình theo boxing nữa.
Phóng viên Thethao.vn: Cuộc sống của Thu Nhi đã thay đổi sau chức vô địch đó?
Thu Nhi: Sau trận đấu, về nhà lướt facebook mình thấy có rất nhiều hình ảnh của mình trên mạng. Cảm giác vui và tự hào lắm. Và tới khi về Việt Nam mình cũng thấy bất ngờ, không nghĩ rằng mình được nhiều người biết tới như thế.
Khi Nhi đi đâu, bỏ khẩu trang ra là mọi người đều nhận ra. Đó là bất ngờ lớn bởi mình không nghĩ là được mọi người biết đến nhiều như vậy. Đồng thời Nhi cũng được truyền thông chú ý nhiều hơn.
Còn về thu nhập, Nhi nhận được nhiều show chương trình thực tế hơn và có thêm một vài nguồn thu nhập ổn định hơn.
Phóng viên Thethao.vn: Nhi có phải thay đổi điều gì của bản thân khi bỗng trở nên nổi tiếng hơn không?
Thu Nhi:Có thể Nhi chưa quá nổi tiếng mà chỉ vừa đủ thôi (cười). Nhưng sau đợt nổi tiếng đó, Nhi cũng phải kiềm chế lại hành động của mình. Những lời nói, bài đăng trên mạng cũng không được đăng quá nhiều. Nói chung mọi thứ bị hạn chế rất nhiều.
Điều này cũng đúng thôi bởi khi được chú ý nhiều hơn, mình cũng phải ý tứ hơn, từ tốn hơn một chút, không phải cái gì cũng chia sẻ lên mạng được.Ngày xưa mình đã sống nội tâm rồi, bây giờ mình nội tâm hơn một chút cũng không sao.
Phóng viên Thethao.vn: Nhìn lại 4 năm thi đấu boxing chuyên nghiệp, Thu Nhi thấy mình đã tiến bộ ra sao?
Thu Nhi: Nhi thấy cơ bắp của mình tốt hơn. Ở bên đây sẽ tập từng nhóm cơ, chứ không chỉ tập chung chung những bài tổng hợp. Kỹ thuật đánh của mình cũng tốt hơn, đòn đánh không còn “tài tử” quá mà sẽ mạnh hơn, chắc hơn. Đồng thời suy nghĩ của mình cũng chín chắn hơn.
Ngoài ra, khi là võ sĩ chuyên nghiệp, mình tập với đồng đội rất ít, đa số tập một mình và khi nào gần đến giải, cần người để cọ sát thì mới có người tập chung. Điều đó giúp mình độc lập hơn, cũng như cảm thấy sự cô đơn một mình không còn khó chịu nữa.
Phóng viên Thethao.vn: Bóng đá Việt Nam có một câu vẫn hay được nhắc đến, đó là “đá đẹp, thua cũng sướng”. Vậy còn với boxing, tôi đặt giả thiết nếu không tính đến yếu tố thành tích, Thu Nhi thích theo lối đánh cống hiến đẹp mắt để phục vụ khán giả, hay sẽ chọn cách đánh chậm và chắc?
Thu Nhi:Nhi thích đánh chậm mà chắc hơn. Bởi vì đánh như thế dễ knock-out hơn. Và tôi nghĩ chắc chắn khán giả thích những trận knock-out hơn là tính điểm. Mọi người đều phải công nhận điều đó. Đối với tôi những trận knock-out sẽ đẹp hơn những trận thắng điểm.
Phóng viên Thethao.vn: Thu Nhi hay một số cái tên khác trong làng thể thao Việt Nam đang ở trong một hoàn cảnh khá trớ trêu. Đó là khoảng cách trình với những VĐV trong nước lớn quá, thành ra khó có quân xanh chất lượng để luyện tập. Điều này khiến Nhi gặp khó khăn ra sao?
Thu Nhi: Vấn đề này võ sĩ chuyên nghiệp hay gặp phải, đặc biệt với nữ. Hiện tại ở Việt Nam chỉ có một mình Nhi là nữ tập boxing chuyên nghiệp thôi nên khi tìm các bạn để cọ sát gần như không có. Nếu có thì cũng là các bạn boxing nghiệp dư.
Kể ra tập như vậy cũng được. Nhi sẽ đánh 1 vs 3, tức là lần lượt đấu với mỗi bạn 3 hiệp, cộng lại thành 9 hiệp. Nếu mình còn sức thì mời thêm một bạn nữa để thành 12 hiệp.
Tức là vấn đề gì cũng sẽ có cách giải quyết thôi nhưng tập với võ sĩ boxing nghiệp dư mình cũng không học hỏi được nhiều về đòn đánh, cách đánh. Đó chỉ là đánh để cho mình không bị mất phản xạ thôi.
Phóng viên Thethao.vn: Vậy đã có khi nào, Thu Nhi bước lên sàn đấu với một đối thủ trình độ thấp hơn nhiều, khiến mình sợ rằng lỡ tay ra đòn mạnh quá thì họ sẽ gặp vấn đề?
Thu Nhi: Nhi không nghĩ như vậy. Tôi nghĩ nếu bạn đó đã chấp nhận bước lên đài tức là họ chịu được những cú đấm của mình. Còn nếu không, bạn nên xuống sớm thì tốt hơn để bảo vệ tính mạng của bản thân.
Tôi rất thích đánh, mà đã chấp nhận bước lên đài rồi thì sẽ đánh hết mình. Không có chuyện đánh nhẹ nhẹ, cọ xát để dẫn dắt các bạn ấy lên đâu. Không. Khi đã lên đài rồi không có dẫn gì ở đây hết. Chỉ có bạn đánh tôi hoặc tôi đánh bạn thôi, nhưng chắc chắn là tôi sẽ đánh bạn trước, bởi Nhi thích đánh người ta lắm (cười).
Phóng viên Thethao.vn: Từng có ai lên sàn đấu với Nhi mà sau đó phải xin ra chưa?
Thu Nhi: Hiện tại tôi chủ yếu đánh tập với võ sĩ nam thôi. Thể trạng của họ chịu đựng được sức đấm của mình nhiều hơn, nhiều khi có thể họ còn đánh nhẹ đi nữa. Không biết đúng thế không, chứ thực ra họ đánh mình vẫn thấy đau như thường. Họ bảo đánh nhẹ thì biết vậy thôi, có phải đánh hết sức hay không mình cũng đâu có biết.
Phóng viên Thethao.vn: Phải tập luyện với võ sĩ nam có khiến Nhi gặp bất tiện nào không?
Thu Nhi: Chỉ có bất lợi là mình bị đau nhiều hơn, bị chấn thương và về sẽ mệt mỏi hơn thôi. Còn thuận lợi là khi tập ngang ngang võ sĩ nam rồi thì khi tập với nữ mình sẽ chịu được đòn nữ tốt hơn.
Phóng viên Thethao.vn: Ở tuổi 26, Thu Nhi đang ở trong quãng thời gian đỉnh cao nhất của sự nghiệp.Kế hoạch của bạn cho tương lai là gì?
Thu Nhi: Nhi sẽ cố gắng thi đấu cho màu cờ sắc áo cũng như bản thân tới khi nào cảm thấy không còn thi đấu được nữa. Theo tuổi boxing nữ Việt Nam hiện tại, cao lắm cũng chỉ thi đấu đến năm 30 tuổi. Nhi sẽ cố gắng vượt qua mốc đó một chút, khoảng 31, 32 tuổi gì đó. Tất nhiên đó là mình cố gắng thôi, còn có làm được hay không còn phụ thuộc vào sức khỏe của mình nữa.
Xin cảm ơn Thu Nhi với cuộc trò chuyện thú vị này!